Thẩn thơ, chiều đông phố cũ
Rặng sáu già lá khép một nửa thu
Gió ơi! Vì đâu gió lạnh?
Phố xưa buồn biết bao mùa.
Con đường ngày xưa ta qua
Ngây ngất hoài mùi hương tóc chiều
Vin cành sấu, nghe lời chim hót
Giọt nắng vàng thả ấm đôi tay.
Rồi một ngày, tôi đi xa theo bước sông hồ
Rồi một ngày, em đi xa theo bước chân người
Rồi một ngày tôi trở về đây, ôi hiu hắt
Nỗi lạnh lòng tôi lạnh cả hoàng hôn
Lòng chợt bâng khuâng
Nốt nhạc chưa buông đã lỡ cung đàn.
Lòng buồn rưng rưng
Nhớ người em xưa, như cánh chim ngàn
Rất có thể bất ngờ, tôi gặp lại
Giữa chiều đông, đường lạnh, dáng em qua