Người ta dỗ ngọt tôi vào tình yêu
Bây giờ chê chán nẻo đi đường về
Tôi lầm tin lời người ta
Tôi làm tôi khổ vì yêu
Để rồi đây nức nở đêm ngày
Người ta đã bỏ tôi rồi bạn ơi
Đâu còn chi nữa mà mong mà chờ
Cung đàn lỡ nhịp đường tơ
Cung sầu chết cả hồn thơ
Để lòng tôi giá lạnh như tờ
Ai đem con Sáo sang sông
Để cho nó sổ Lồng nó bay
Nó bay nó chẳng về đâu
Ai chia duyên Bắc tình Nam
Người nơi đầu gió kẻ ngoài chân mây
Biết nhớ em nhiều cũng thế thôi
Nhớ em em có nhớ gì tôi
Từ nay vui với đời sương gió
Vui với rượu nồng với chính tôi
Tôi không còn thương nhớ người yêu
Từ em cô dâu sính lễ qua cầu
Nỡ quên kỷ niệm ngày thơ ấu
Trò chơi cưới hỏi đầy yêu dấu
Tôi chú rể em làm cô dâu
Tôi không còn thương nhớ người ta
Tìm vui thâu đêm quán nhỏ tay ngà
Với ai chẳng lần mình *** biết
Với ai chẳng cần mình tha thiết
Tôi quên người quên cả chính tôi
Thuở xa xưa tôi ngây thơ nghĩ rằng
Nếu khi mất em rồi
Chắc là tôi sẽ khó sống
Để bây giờ em cho tôi hiểu đời
Tôi đã mất em rồi
Thì tôi cũng vậy mà thôi
Nên không còn thương nhớ đầy vơi
Giờ ko yêu ai cũng chẳng yêu người
Chỉ vui với cuộc đời đây đó
Chỉ vui với bạn bè sương gió
Tôi không còn thương nhớ đến ai