Đời đã không may
Và những không may tiếp theo sau để trôi tất cả
Sống chông chênh dòng đời lênh đênh
Chẳng mái ấm gia đình
Đôi khi tội tình
Nhìn gương mà thương bóng mình
Thuở mới yêu xưa
Người đã cho ta những đam mê từng đêm rất lạ
Lúc chia xa
Gửi lại cho ta hồ nước mắt lưng tròng
Khi ta chạnh lòng
Ngồi ôm hạnh phúc lưng chừng
- Trách gì cũng nước lã người dưng
Thôi thì yêu dù mùa yêu có muộn
Sợ mong manh đêm vui
Sợ đơn phương chăn gối
Cuối cùng sợ thuyền đi bỏ bến buồn tênh
Giờ vướng cơn đau
Còn cõi xanh xao
Những cơn đau tuổi xuân rớt lại
Cám ơn em bè bạn nơi nơi
Gửi chút xót xa người
Thêm đôi tuổi trời
Thở hơi thở ấm ơn đời