Hò... ơ....
Ví dầu cầu ván đóng đinh
Cầu tre lắt lẻo gập ghềnh khó đi
Khó đi mẹ dắt con đi
Con đi trường học, mẹ đi trường đời
Câu ca dao ngày xưa đưa ta về làng quê yêu dấu
Có mái tranh nghèo, có bà mẹ quê lưng còng
Bếp hồng nồng ấm tình yêu, ngọt ngào lời ru sớm chiều
Ru ai một thời tuổi thơ năm tháng êm đềm
Dãi dầu nắng mưa mẹ quê gồng gánh ngược xuôi
Theo nhịp cầu tre mẹ đi lắt lẻo gập ghềnh
Thương hoài lời ru ví dầu xưa, mẹ ngồi ru con những chiều mưa
Con say giấc nồng mẹ quên bao nỗi cơ cầu
Chiếc cầu ván xưa trời mưa con bước trượt chân
Có mẹ đỡ nâng dìu con qua chỗ gập ghềnh
Con học trường xa có mẹ đưa, trường đời mẹ đi chẳng người đưa
Thương con nên mẹ ầu ơ ru mãi ru hoài
Vọng về tuổi thơ bao niềm thương nhớ
Một thời tuổi thơ thương hoài lời ru