Mình gặp nhau như lúc mới *** ban đầu cớ sao anh ngập ngùng
Nhà tôi đơn côi mời anh ở lại Kể chuyện tha phương chưa lần phai nhớ thương.
Mang tâm sự từ thuở thiếu đôi tay mềm biết nơi đâu mà tìm
Nhiều khi ưu tư tựa song cửa nhỏ Nhìn ngoài mưa tuôn sao nghe lạnh vào hồn.
Mấy năm cách biệt chỉ vui đêm này
Chưa vơi tâm tình của hai chúng mình
Một lần trong đời anh nói yêu tôi
Tiếng ngọt trên bờ môi
Này bạn thân nay hỡi nếu mai đi rồi nhớ mang theo nụ cười
Còn tôi đêm mơ còn tôi đợi chờ
Thì dù xa xôi tôi vẫn là của người
Chỉ còn gần em một giây phút thôi
Một giây nữa thôi là xa nhau rồi
Nguời theo cánh chim về vui với đời
Để lại thương nhớ cho kiếp đơn côi
Núi đồi lồng lộng chiều mưa nhớ ai
Biển xanh vẫn xanh nguời đi sao đành
Để trong giấc mơ hồn anh thẫn thờ
Em ơi bao giờ nhớ thương này vơi
Biết chi một đêm tha thiết chi một đêm rồi xa nhau nghìn trùng
Lệ này cho anh hay lệ này cho em khi mộng uớc không thành
Ngày buồn còn bao lâu hay muôn đời nuối tiếc đêm cuối cùng
bên nhau
biết em sẽ buồn vì thuyền anh sẽ rời bến
biết em sẽ buồn vì mình chẳng có ngày mai
Nếu ngày nào tình ta đã phai
Ngày vui của em cùng ai trên đời
Là hôm tiễn anh về nơi cuối trời
Em ơi bao giờ nhớ thương này nguôi
Sao anh nỡ đành quên bao lời tha thiết mong chờ
Sao anh nỡ đành quên chuyện tình đẹp như ước mơ
Sao anh nỡ đành quên áng mây chiều nghiêng nghiêng bóng
Những con đường *** lối đi mà nay nằm yên đó
Sao anh nỡ đành quên bao lời tha thiết êm đềm
Sao anh nỡ đành quên cho lòng này đau xót thêm
Sao anh nỡ đành quên lúc đi về ai đưa đón
Những khi buồn ai đến thăm còn đâu nữa mà mong
Nỡ đành quên sao anh dư âm ngày xưa còn đó
Thời gian không làm sao xóa bao lần tay xiết trong tay
Nhìn em anh âu yếm bảo
em đừng xa vắng anh
Sao anh nỡ đành quên kỷ niệm xưa buổi ban đầu
Sao anh nỡ đành quên khi tình em đã trót trao
Anh ơi nếu một mai có ai hỏi người bên ấy
Biết nói gì đây hỡi anh
Mà anh nỡ đành quên