Dòng đời âm thầm lững lờ trôi
Trôi theo con nước cùng mây trời
Đò tình vừa sang ngang
Trên khoang thuyền cô lái
Rộn rã tiếng cười vang.
Còn gì một thời tuổi mộng mơ
Nhìn về phía trước là nẻo mờ
Đò ơi đừng làm ngơ
Qua bao lần lỡ chuyến
Giờ còn đây ngóng chờ.
Đôi chèo khua đò tung tăng rẽ sóng
Khách say thơ hồn theo gió đong đưa
Đò tình ơi, đò đã xa khuất rồi
Để một người nhìn mây nước buồn trôi
Đò qua từng bến mới, biết chăng tôi vẫn đợi
Để rồi người khách cuối, vẫn là tôi.
Tình còn đẹp là lúc chờ mong
Như cây khô héo chờ xuân mộng
Biển đời là mênh mông
Thân ta là chiếc lá
Dập vùi giữa cuồng phong.
Ngày dài âm thầm với lặng câm
Bao nhiêu giông tố chờ vươn mầm
Cuộc đời là mù khơi
Tôi xin làm khách cuối
Chờ đò đưa cuối đời.