Ai tiễn ta về..về với cát bụi… ngày xa cõi đời?
Ai tiễn ta về…về với mộ sâu…ngày về đất mẹ?
Ôi thuở sinh thời… người đưa kẻ đón.
Mê mải tranh giành…bạc tiền lợi danh
Giờ nằm co ro … chỉ một vuông đất…ai khóc ai cười
Ai tiễn ta về…từ giã kiếp người… buồn vui gửi lại..
Ai tiễn ta về… nào giữ được đâu…về với cát bụi…
Nợ nghĩa vay tình… đành xin trả hết
Xin giữ cho mình… tiếng đời mang theo…
Tình đời qua tay… ôi ngày sau cuối…
Ai tiễn ta về?
Người nào quen đưa tiễn ngày xa
Ai xa lạ thương khóc đời ta
Đời cho ta.. góp đủ hình hài
Ta nợ đời… chút tình gửi lại.
Đời bôn ba… vui khổ từng qua
Nay ngậm ngùi…mộ đất mình ta
Đời mây bay … thoáng chốc đổi thay
Sớm thức dậy… nay đã ngủ vùi…
Ai tiễn ta về … nghĩa tử nghĩa tận … đành xin vẫy chào
Ai tiễn ta về … hẹn nhé ngày sau… tình xin đáp đền
Nuối tiếc bao điều … đời còn dang dở
Thôi cũng xin đành … gác lại mai sau
Đời là phù du. Ngày về với đất.
Ai tiễn ta về.