Nhắc khơi tình buồn lưu sầu nhân thế chuyện Điệp và Lan.
Tim bỗng hoang mang nhân tình thế thái phụ nhau chữ tình
Lan ôm nỗi sầu chôn vùi ngày xanh cửa chùa nương náu.
Điệp sống yên vui bên ai hạnh phúc đành quên ước thề.
Thuở xưa hai người thề non hẹn biển bạc đầu bên nhau.
Đâu nghĩ mai sau tình duyên tan vỡ bởi do chữ tiền.
Tình cảnh trái ngang Điệp đâu nào muốn nhưng phải đành chia xa.
Buồn nát con tim ngỡ đường tình chung lối, ngờ đâu hai hướng đời.
Thời gian thấm thoát thoi đưa, hẹn ước thuở xưa tàn mau
Chờ ai Lan trong mòn mỏi, Điệp đi quên một người ở lại
Cửa chùa bụi trần tìm quên, nâu sòng đành đứt gánh tơ duyên.
Lan ơi mộng xưa đã hết...Từ nay tình yêu thôi hết rồi
Bỗng sao một ngày cổng chùa nơi ấy Điệp về tìm Lan
Áo rũ ni cô lan đã từ giã buồn vui nợ trần.
Điệp ơi thôi đành oan tình xin giữ tuyền đài mang theo
Nghe nhói trong tim người xưa chuyện cũ buồn cho má hồng.