Nắng ban chiều phủ mờ Đà Lạt nhớ
Nhắc chuyện tình mộng mơ
Đồi thông reo trăm năm hoài nức nở
Sầu thương đến bao giờ?
Chuyện tình buồn hai mộ một tình yêu
Trời gieo chi trái ngang nào ai hiểu?
Sầu cung tơ bóng trăng mờ soi chiếu
Chốn xưa tịch liêu.
Chờ ai héo úa nụ hồng phai
Tình yêu sao nhiều nỗi chông gai?
Bể dâu thoáng qua đâu còn mãi
Hèn sang mất nhau một đời dài?
Bờ mi ai khóc ngày biệt ly
Còn chi nuối tiếc cuộc tình si
Buồn ai mãi xa xăm vạn lý
Trời xanh gieo sầu nỗi phân kỳ?
Bóng xế tà sương mờ đọng vương lá
Lác đác từng người qua
Hồi chuông xa ngân vang tình vay trả
Mộ sâu xanh cỏ lạ.
Đà Lạt buồn than thở một chiều mưa
Đây Cam Ly khắc sâu lời thề hứa
Vầng trăng xưa chiếu soi mộ đôi lứa
Xót xa tình xưa.