Ngồi nhấp men rượu đắng buồn lắng sâu tâm hồn
Trời trăng đêm lạnh vắng, ái ân rồi cũng đem vùi chôn
Rồi dáng em chìm khuất hình bóng sao mơ hồ
Tiền giống như tờ giấy cớ sao người vẫn ham lợi danh.
Đời không ai sang giàu lâu dài đời xóa tan bao tòa lâu đài.
Vì sao em vội vã lao vào bóng đêm
Bước chân hoang đời điêu tàn
Bừng tỉnh cơn say còn mơ màng
Giờ em tìm đâu tương lai ngời sáng.
Ngày tháng chôn vùi hết lịm chết trong tim mình
Tình đã không tìm đến có chăng là bóng đêm lặng thinh
Rồi giấc mơ giàu có, vùi xóa tương lai buồn
Tiền cũng không còn nữa có chăng là mắt em lệ rơi.