Em ơi… em biết không anh buồn?
Người đàn ông bao nặng gánh gia đình
Chuyện sự nghiệp dang dở hằn trên vai
Tháng ngày dài nỗi cô độc nhiều thêm
Không vui… anh chỉ giữ riêng mình
Anh lạc lõng giữa dòng đời tấp nập
Không tìm được tri kỷ hiểu lòng anh..
Lòng chỉ vui khi gia đình được ấm êm..
Nỗi cô đơn… năm tháng lớn dần thêm
Mang vỏ bọc che giấu sâu vào lòng
Mượn rượu cay… khói thuốc tìm quên sầu
Sự cô độc giằng xé nỗi lòng anh
Anh vô tâm mong em hiểu người ơi
Bao bộn bề xâm chiếm tâm trí anh
Đời ngổn ngang chuyện áo cơm gạo tiền…
Anh giấu buồn…trong lãnh thổ của riêng mình
Là đàn ông trên hết vì gia đình
Dù nặng vai đàn ông thêm vững lòng
Chút tâm sự trải lòng mong em hiểu
Đơn giản vì…anh là đàn ông.