Tình Anh Thi sĩ
Vẫn còn đó, câu chuyện tình anh Thi sĩ
Giam đời mình, trong thạch động, giữa rừng thiêng
Hai mươi năm, ngỡ quên được tình riêng
Bỗng một sớm, Người về khơi bão tố…..
Đời là thế, một chữ Tình đủ khổ
Đủ đắng cay, cấu xé tấm thân này
Tình…huyệt sâu chôn kín tuổi thơ ngây
Tình…sóng dữ nhận chìm thời hoa mộng
Ôi! Còn đâu nữa, còn đâu nữa, còn đâu khung trời xanh gió lộng
Muôn chim non, hòa tấu khúc giao ca an bình
Bao kỳ diệu , sinh động buổi bình minh
Của trời đất, trong đêm trường tịch lặng…
Người trở về, như vành khăn tang trắng
Tiễn cuộc đời người Thi sĩ đáng thương
Vào thiên thu, trong thế mộ đoạn trường
Sống vĩnh viễn, với mối tình trái ngang...
Vào thiên thu, trong thế mộ đoạn trường
Sống vĩnh viễn, với mối tình trái ngang...
Hữu Ý-Minh Trang