[Viết Từ KBC]
Từ KBC giá lạnh rừng sâu
Anh gởi lời thăm về em yêu dấu
Qua bao ngày chúng mình xa nhau
Chắc em để phấn son nhạt maù
Và buồn trong cả giấc chiêm bao.
Đừng buồn em ơi nếu hiểu được anh
Đây miền rừng xanh bụi vương áo lính
Khi quê mình khói lửa điêu linh
Nhớ em nhiều biết làm sao thôi đành
Vùi chôn thoả lấp chữ tình.
[ĐK:]
Em ơi lau lệ buồn
Còn chinh chiến anh còn đi
Đừng giận hờn anh em nhé.
Mình thương thì gọi tên nhau
Mình nhớ nhau mà không u sầu
Dặn dò em chỉ đôi câu.
Từ KBC viết gởi về em
Riêng tặng người yêu
Nụ hôn thương mến
Mai anh về kể chuyện nhà binh
Lính xa nhà nhớ cô nhân tình
Chuyện vui ngày cưới đôi mình.
[Kẻ Ở Miền Xa]
Tôi ở miền xa, trời quen đất lạ
Nhiều đông lắm hạ, nối tiếp đi qua
Thiếu bóng đàn bà, đời không dám tới
Đành viết cho tôi, nhạc tình sao lắm lời.
Đơn vị thường khi nằm trên đất giặc
Thèm trong hãi hùng, tiếng hát môi em
Tiếng hát ngọt mềm, người nâng lính khổ
Viết bởi câu ca vì tiền hay thiết tha.
[ĐK:]
Xin đối diện một lần bên tôi
Cho tôi yêu bằng hình hài đó không thôi
Đến với tôi, hãy đến với tôi
Đừng yêu lính bằng lời.
Đêm nằm miền xa, trời cao đất hạ
Chợt lên ý lạ, nên viết văn chương
Góp tiếng hậu phương, ngoài kia súng nổ
Đốt lữa đêm đen, tầm đạn thay tiếng em.