Tình Mãi Ngu Ngơ

Tác giả: Lời: Phạm Duy
Ngày nào mới đến, khi ta còn thơ
Còn nhiều nhút nhát,lại thêm ngu ngơ
Ta thấy em, ta ước mơ rồi đó
Mai sau ta có em, và em như đến bên ta.

Và rồi lúc đó, ta đang dại ngây
Còn nhiều dấu kín còn trẻ non như lũ nai
Ta thấy em, ta ước mơ rồi đó
Khi em biết mơ, thì mơ như đến bên ta.

Rồi ngày nào biết lớn, nàng tìm đến ven sông
Chuyện gì sẽ đến, khi ai gọi tên
Vì dấu chân yêu
Ta mong nói lên bằng lời nói
Nhưng ta viết thư tình thay thế
Tình ta cứ như
Tình trong bức thư
Tình câm nín như tâm thư.

Tuổi đời đã đến, trôi theo thời gian
Một đời trống vắng,tình đi theo bóng mây
Ta lớn khôn, không như lúc ta còn bé
Bước chân ta đến mau, và mong xin em chút tình.

Rồi nàng ngước mắt, thấy ta nhìn em
Một đời héo hắt, buồn như khi em thấy ta
Ta với em như cơn gió qua vườn mới
Xót xa khi không biết nhau
Thì nay em vắng xa một đời.

"Cuộc tình mãi dấu kín, Thì cứ chôn sâu
Chẳng được ấm áp, xin nuôi tình câm
Buồn đó hay vui Khi ta có nhau là tình ngây ngất
Khi ta có nhau là tình không mất Tình ta lúc xưa, tình yêu giấc mơ
Tình ta mãi sao muộn phiền"
Tình ta lúc xưa, tình yêu giấc mơ
Tình thôi chưa hết ngu ngơ.
  • Nghe nhạc
Xem Video
Muốn đăng video của bạn? Đóng góp video

Ý KIẾN BÌNH LUẬN

Người đăng: Bằng Lăng Tím
Bài này đã được xem 1364 lần.
  • Hình số:
  • 1
  • |
  • 2
  • |
  • 3
  • |
  • 4