Ra phố hôm nay thấy buồn lên mắt
Đường chiều man mác như gợi niềm thương
Chờ người yêu đến cùng chung ngõ hồn
Với vòng tay xanh đón mời cho đời lên ngôi thần thánh
Đôi mắt em say giữa rừng thêu nắng
Một loài hoa vỡ bên trời chiều hoang
Đường trần soi bóng còn in dáng gầy
Phím sầu rơi theo cuối tuần
Chôn vùi ngày tháng đam mê
Không em đời như thiếu nhiều
Không em mây trôi ngập ngừng
Làm sao không nhớ đến người mình yêu
Vắng xa nhau một lần mà lòng như thấy lâu rồi
Mưa gió nên anh cuối tuần không đến
Một lần xa cách trăm vạn lần thương
Gục đầu nghe tiếng tình yêu dỗi hờn
Những chiều không anh đến tìm
Thương dài từng bước cô đơn
2. CHUYỆN HẸN HÒ
Hẹn chiều nay mà sao không thấy em
Gió hiu hiu, lòng bỗng nghe lạnh thêm.
Chiều mù sương hay mù khói thuốc anh?
Em không lại anh nhủ lòng sao đây?
Em cứ hẹn chiều mai rồi lại không thấy em
Áo ai xanh hờ hững đi vào đêm
Đợi một giây nghe bằng thế kỷ sầu
Em mới yêu lần đầu, anh đã yêu lần sau
Chắc tại chiều hôm nay không còn nắng
Để thêm hồng đôi má thắm giai nhân
Chắc tại mưa nơi vùng xa tít đó
Sợ mưa lạc đường làm ướt áo em anh
Hay tại ngày hôm kia em gần khóc
Anh lại vụng về quên lau mắt thu mưa
Thôi em cứ hẹn nhưng em đừng đến nhé
Để anh buồn như anh chàng làm thơ
Em có hay trời buồn trời chuyển mưa đó không?
Biết yêu em là biết nghe chờ mong
Chuyện tình yêu muôn đời kiếp đến nay
Nàng cứ quên hẹn hoài, chàng cứ mong chờ ai