[Tình Chết Theo Mùa Đông]
Chiều buồn ngồi một mình
Nhìn mây trôi mênh mang
Nhìn đôi chim lang thang, lang thang.
Trời buồn người càng buồn
Cho mây nước thêm bâng khuâng
Nhớ anh từng phút mong từng giây anh ơi.
Biết rằng cuộc tình đầu
Thường gây bao thương đau
Càng yêu nhau càng xa nhau mãi mãi.
Thà rằng người đừng về
Cho nuối tiếc thêm dâng cao
Để cho tình chết theo mùa đông năm nao.
Người đến tìm tôi một đêm trời bão bùng
Giọng nói ngày xưa như hờn oán
Đừng nhắc người ơi mười năm rôì còn gì
Em sợ, em sợ những ngày biệt ly.
Thế rồi tình lại buồn
Vì ai gây chia ly
Vì ai anh ra đi mãi mãi.
Giờ thì còn lại gì
Hay muôn kiếp khóc cho nhau
Chúc anh hạnh phúc trong tình duyên mai sau.
[Trăm Nhớ Ngàn Thương]
Mất anh rồi xa anh rồi
Hoa đã tàn nhuỵ đã phai
Chiều hôm nay trời thanh vắng
Em đi về, về với ai.
Một người đi, một người sầu
Nhìn hoa úa buồn về mau
Bước chân mòn tìm dư âm hè phố vắng.
Lòng còn thương tình còn nồng
Mà đêm nhớ ngày chờ mong
Bao thu rồi nhìn lá úa rơi ngoài sông.
Cánh thư này kỷ niệm này
Ta đã tìm về với nhau
Rồi hôm nay tàn mơ ước em u sầu
Anh ở đâu?.
[ĐK:]
Chiều nay mây đen giăng sầu đường về
Nhìn hoa rơi não nề, người ơi sao chẳng về
Còn mong chi câu thề giận nhau sao không nói
Ra đi không một lời để buốt giá tim tôi.
Ai ngờ chim trời vỗ cánh tung bay
Người đi để nhớ cho đời
Làm sao tôi đến bên người.
Bao giờ mây hồng đưa bước em sang
Hay từ đây em dở dang
Tình hỡi chôn vào thiên thu.