[Chiều Trên Phá Tam Giang]
Chiều trên phá Tam Giang anh chợt nhớ em
Nhớ ôi niềm nhớ ôi niềm nhớ đến bất tận
Em ơi, em ơi,em ơi.
Giờ này thương xá sắp đóng cửa
Người lao công quét dọn hành lang
Giờ này thành phố chợt bùng lên
Để rồi tắt nghỉ sớm.
Ôi Sài Gòn Sài Gòn giờ giới nghiêm
Ôi Sài Gòn Sai Gòn mười một giờ vắng yên
Ôi em tôi Sài Gòn không buổi tối.
Giờ này có thể trời đang nắng
Em rời thư viện đi rong chơi
Hàng cây viền ngọc thạch len trôi.
Nghĩ đến ngày thi tương lai thúc hối
Căn phòng nhỏ cao ốc vô danh
Rồi nghĩ tới anh rồi nghĩ tới anh nghĩ tới anh.
Giờ này có thể trời đang mưa
Em đi dưới hàng cây sướt mướt
Nhìn bong bóng nước chạy trên hè
Như đoá hoa nở vội.
Giờ này em vào quán nước quen
Nơi chúng ta thường hẹn
Rồi bập bềnh buông tâm trí
Trên từng đợt tiếng lao xao.
Giờ này thành phố chợt bùng lên
Em giòng lệ bất giác chảy tuôn
Nghĩ đến một điều em không rõ.
Nghĩ đến một điều em sợ không dám nghĩ
Đến một người đi giữa chiến tranh
Lại nghĩ tới anh, lại nghĩ tới anh, nghĩ tới anh.
[Trên Đỉnh Mùa Đông]
Từ một ngày xa trước anh đưa em về bóng ngã đam mê
Em dấu son gót mềm, nhủ lòng lãng quên mà nhớ đêm đen
Chuyện một lần yêu ai như chuyện một đời con gái
Cho anh một lần, anh được gì không, em còn gì không?
[ĐK:]
Ôi, những câu chuyện lòng
Làm thơm ngát thêm tuổi hồng
Em ơi, yêu đi yêu đi
Trên đỉnh yêu đương gió toả thêm hương.
Ôi, những câu chuyện lòng
Từ lâu vẫn như mùa đông
Em ơi, yêu đi yêu đi
Nếm thử thương đau
Khi hạnh phúc qua mau.
Kể từ sau đêm đó sân vui đại học
Mất tiếng chim ca
Cho... dẫu không xoá nhoà
Thì rồi cũng qua, tình cũng bay xa.
* Ngàn ngày trôi xa vắng, chưa cạn một lần cay đắng
Xa nhau một đời
Em còn gì đâu
Anh còn gì đâu.
[Coda:]
Anh... anh còn gì đâu
Và em... em còn gì đâu
Xin cho em thêm một ngày nữa thôi
Xin cho em thêm một đời thương nhớ.