Ô hay mới gặp chỉ đôi lần mà sao lòng đã thấy bâng khuâng
Hiên nhà không hẹn mình vẫn đợi, dù người ấy chỉ ngang qua
Có lần mình ưu tư trước gương mái tóc chải hoài vẫn rối tung
Tóc mình đang rối vì cơn gió
Không, bởi mình đang rối lòng.
Gặp nhau người ấy bình thản lạ, còn mình mình cảm thấy nôn nao
Vừa giận, vừa thương, vừa mắc cỡ, tại mình chứ có tại ai đâu
Người ấy chỉ là người ấy thôi
Ngỡ mình như còn bé trong đời
Cái gì mình mới sang mười bảy, lòng cứ làm sao lúc gặp người.