1. Người xem ta như đám mây trôi
Đời lang thang phiêu lãng không thôi không nghỉ ngơi
Biết nói sao đây khi ta còn giấc mơ dài.
Người yêu ơi em biết không em
Lòng ta mong giây phút yêu đương bên mình em
Nhưng sao kiếp không vui, đôi ta còn mãi xa xôi.
[ĐK:]
Em nghe chăng cơn mưa rơi hắt hiu
Phố xá như câm nín tiêu điều
Riêng anh nơi đây thương nhớ ai
Vẫn hát trong mưa gió ban chiều
Trái tim cô liêu đã khô cằn nhiều.
Vì tại duyên số không bao giờ vui
Vui sao khi em xa xa rồi
Vui em khi em giờ xa cách.
2. Hỡi cơn mưa ơi thôi hãy ngưng đi
Để ta thôi rét mướt đôi mi mộng tình si
Mưa khóc ai đây hay mưa sầu kiếp giang hồ.
Ngày mai đây ta sẽ đi xa
Rồi không ai sẽ tiễn đưa ta hay mình ta
Ôi! câu hát vu vơ vang trong lòng một kiếp ru ca.