Buồn hoài vương..say khói thuốc môi mềm.
Dĩ vãng xưa..len lỏi vào trong tim.
Đêm trắng sương bay..khơi nỗi nhớ hao gầy.
Ngỡ người còn đây..từng hơi ấm còn say.
Đắng cay riêng mình..em nỡ vô tình.
Phương trời êm ấm mộng thơ.
Đời nhẹ trôi..yêu dấu xưa trĩu nặng.
Cay mắt sâu..mơ thuở đầu vào yêu.
Hẹn ước duyên đôi..vui chung lối nhịp cầu.
Mộng đời tàn phai..tình xa hóa thương đau.
Đêm vắng như tờ..tim ai thẫn thờ.
Mơ bước người khuất mờ.
Ân tình phai dấu nhạt vần thơ.
Ai nỡ quên..vì ai mau hững hờ?
Đêm trắng đêm..thao thức dòng suy tư.
Chén đắng say mềm..ru gió qua thềm.
Riêng mình ta đó..gợi sầu nhớ không tên.
Hồn ngỡ bước ai về.
Tình hợp tan..thương tiếc chi lỡ làng.
Tim trót mang..thân khổ lụy lầm than.
Buốt nhói tâm cang..niềm cay đắng dâng tràn.
Đời buồn nào hơn..tình xanh chết trên môi.
Bóng đêm chôn vùi..dáng xưa ngậm ngùi.
Nơi ấy người có vui?