Bao người khen tôi… có phước quen được nàng.
Bạn bè quen tôi… có phước được người yêu
Em vốn cao sang... tôi thân phận nghèo khó
Sánh đôi cùng nàng… như đũa mốc chỏi mâm son.
Chuyện đời trong chăn…mới biết chăn có rận
Nàng dù yêu tôi… chỉ đầu môi thế thôi
Che mắt thế gian… tôi như một con rối
Môi nói yêu tôi… tim em trót trao người
Hỡi người ơi.. sao nỡ dối lừa tôi?
Trao người yêu đương… trao tôi những đau thương
Em trong mắt ai… người đời thật hoàn hảo
Em trong mắt tôi… nỡ lòng nào phụ tôi?
Tôi trách mình thôi… tôi chỉ trách mình thôi
Mơ chi mộng vàng… với người quá cao sang.
Tay trắng đôi tay…chỉ yêu người nghèo khó
Gác tía lầu son… nào đâu tới lượt mình
Tôi đành ra đi… mặc tiếng chê người đời
Thà nghèo đôi tay… mà được vui trái tim.
Hơn sống lặng câm… bên một người gian dối
Tôi thật tốt số… đời đâu ai hiểu được.