Một chiều nắng úa tàn vội trên cây
Gối xưa anh về lá khô vàng rơi đầy
Công viên ngày nào có kỉ niệm
Lòng nghe héo hon sầu đến.
Một chiều gió cuốn lồng lộng mây bay
Biết em phương nào khói sương mờ giăng đây
Riêng anh một trời sầu vời vợi
Từng đêm nhớ mong đầy vơi.
Xin tình yêu còn trong niềm hi vọng
Như biển tình bao la nắng say trời mây.
Đâu ngày xuân hồng ôm đầy hoa mộng
Nay tình như sóng vỗ gió lộng
Để lòng anh đau vì đâu
tình yêu như nắng phai màu.
Dòng đời trôi mau lời hẹn bên nhau
Đã như hoa ngàn chết theo mùa thu tàn
Anh không còn gì mộng ngày vàng
Tình như bóng mây chiều hoang.