Trời mờ hơi sương mẹ tôi gồng gánh ra đồng
Gieo từng hạt mầm cho đời con thơ lớn khôn
Rồi khi chưa đến ngoài kia nắng đổ cháy da
Mẹ tôi bên luống ngô khoai chạm từng cành khô cỏ non như che chắn cho đời con.
Chiều ta buông lơi mẹ tôi lầm lũi quay về
Da mẹ xỉn gầy bóng người trên dải bờ đê
Vội vô cơm nấu mẹ tôi nhóm lửa cho đời
Niềm tin cho trẻ mai sau rạng ngời tổ tông ông bà.
Mẹ ơi mẹ ơi con yêu mẹ lắm nắng mưa dãi dầu
Mẹ đành ngậm đắng nuốt cay xây đời hạnh phúc cho con cũng vì ánh mắt con yêu
Mẹ ơi mẹ ơi con yêu người lắm dẫu cho sương lạnh mẹ luôn che chở cho con
Đêm khuya chờ giấc con say công ơn mẹ ánh dương soi
Bao dung trời đất một đời hy sinh trọn kiếp con người.
Từng màn đêm buông mẹ tôi in vách lá nghèo
Vá từng cái quần chiếc áo cho đàn con
Rồi nay khôn lớn mong được mẹ mãi bên con
Mơ về ngày ấu thơ xưa ôm mẹ dấu yêu suốt đời.