Không gian đêm thật yên ắng nhường nào, ngân nga giai điệu hay, lòng vui làm sao
Có lẽ tôi đã quên mất tựa bài, chỉ thấy quen thuộc khi lời ca vang mãi
Ký ức thêu thành mây cuốn về trời, có lẽ do là tôi chẳng vừa tay với
Rồi mai đây, khi tôi chẳng thức dậy, liệu mây có đem trả về đây?
Những kỷ niệm ấy, những giai điệu ấy
Những con người ấy, những đổi thay
Những thăng trầm ấy, những vui buồn ấy
Những ngày cùng em tay nắm tay
Một ngày tôi quên hết, nhớ nhắc tôi về em
Nhớ nhắc tôi từng đêm, hát bài ru em ngủ giấc êm
Một ngày tôi quên hết, nhớ nhắc tôi từng yêu nhiều như thế
Nhắc bầy cháu con, nhắc thời vàng son, nhắc tôi còn
Mai đây tôi sẽ quên mất đường về, mai đây tôi sẽ quên nơi tôi từng sống
Rồi mai đây tôi quên mất tên người, rồi tôi cũng quên mình là ai
Những kỷ niệm ấy, những giai điệu ấy
Những con người ấy, những đổi thay
Những thăng trầm ấy, những vui buồn ấy
Những ngày cùng em tay nắm tay
Một ngày tôi quên hết, nhớ nhắc tôi về em
Nhớ nhắc tôi từng đêm, hát bài ru em ngủ giấc êm
Một ngày tôi quên hết, nhớ nhắc tôi từng yêu nhiều như thế
Nhắc bầy cháu con, nhắc thời vàng son, nhắc tôi còn
Còn điều chi chưa nói, cứ nói ra cùng tôi
Nếu lỡ mai đời trôi, suốt đời phai phôi, đường rẽ đôi
Một ngày tôi quên hết, nhớ nhắc tôi về những điều đẹp nhất
Ấy là có em, ấy là bên em suốt một đời
Ngày tôi quên hết, ngày tôi quên hết
Ngày tôi quên hết, nhắc lại cho tôi còn có em
Ngày tôi quên hết, nhớ nhắc tôi về những điều đẹp nhất
Ấy là có em, ấy là bên em suốt một đời
Ấy là có em, ấy là bên em suốt một đời