Này cô bé mang kiếp xa nhà
Rời đất nước một sớm u buồn
Bỏ giòng sông yêu thương thuở ấy
Bỏ con đường vào làng nên thơ.
Và cuộc sống lang thang xứ người
Nhiều cay đắng xót xa giữa đời
Nào ngờ đâu tương lai mờ lối
Đến bây giờ một mình đơn côi.
Nhớ thương về quê xa
Nhớ thương mẹ cha đang héo mòn
Tiếc thay đời em nay
dở dang và bơ vơ không lối về.
Rồi cô bé mơ ước một ngày
Tình yêu đến trong giấc mơ dài
Để lòng em quên đi mật đắng
Gót chân hồng thôi hết phiêu du.