Ta bia mộ lãng quên
Níu gì thời đã mất
Mở tung ta gió ngất lưng trời
Cho cháy rực nỗi đìu hiu.
Ta đi trên đường gai
Dù Chúa không hề trải
Cảnh đời thôi cũng xế tàn
Nào ai không trở về.
Ta ngồi mòn ghế cũ
Nghe mưa trên từng ngọn cây
Muộn phiền cò bủa vây quanh
Sau lưng ta lá a à bầy.
Xin rửa tội tôi, xin rửa tội tôi, bằng lửa
Cho kẻ chết là ta
Đến một ngày mai, đến một ngày mai, sống lại
Trong tay người, mãi xa.