Ngày hôm qua em cứ nghĩ là mình có lỗi
Nhưng hôm nay em nhận ra nào phải lỗi
Riêng em, người đàn ông trong anh
Kiêu hãnh vô cùng luôn nhìn em bằng ánh mắt.
Trẻ thơ, đôi lúc em mơ quay về thời xa xưa ấy
Ngồi hát đồng giao bắt ốc nhảy dây
Những lúc vui buồn đều có thể làm thơ
Những lúc vui buồn em có thể mộng mơ.
Trả lại em ngây thơ ngày xưa, trả lại em
Nỗi lòng chiều mưa người nơi đâu có biết
Hay chưa xa nhau rồi tình không về nữa
Và thời gian sao như lê thê khi đi mãi
Đến anh mịt mờ còn em thì đôi chân đất, nên mình
Đều có lỗi xa nhau.