Chiều buồn nhẹ rơi trên bến sông xa
Đâu khói hoàng hôn vương trên mái nhà
Đôi cánh cò bay buông lơi la đà
Sao nghe nặng lòng thương quê hương quá.
Ai hát chiều nay trên sông chơi vơi
Thương dáng con thuyền nhịp chèo khua đầy vơi
Xa xa tiếng hò vẳng nghe duyên tình đôi lứa
Sau luỹ tre già con thơ khóc đòi mẹ bước về nhà.
Hò ơ hò ơ ơ
Cô liêu bến sông trầm tư
Vi vu gió reo chiều thu
Xa xa tiếng chuông chùa ru
Mênh mang nỗi niềm
Bao người xưa chốn thiên thu.
Chênh vênh bóng trăng đầu thôn
Thương tiếng khóc ai nỉ non
Ôm con ngóng chồng mỏi mòn
Mong người xa đó
Héo hon muôn lần chiều rơi.