Trời đang lập đông, màn đêm lặng canh
Gió âm thầm đang khóc, người đã đi khuất
Và có còn nhớ ngày ta có nhau
Mỗi đêm đông dài, bình yên sát vai.
Bỗng chốc yêu thương tan như những ánh mây
Em hãy mang con tim anh quay về đây
Mong manh đôi tay chới với, ôi héo gầy
Mùa đông của anh.
[ĐK:]
Về đi người ơi, mùa đông đã đến đây rồi
Mình anh với căn phòng vắng lạnh
Về đi người ơi, mùa đông có em đây rồi
Ngoài kia gió heo mây thấu tim người buồn
Mùa đông của anh.