Tình yêu xưa kia ngỡ đã xa
Sao bỗng quay lại
Hỡi giấc mơ nào đưa ta về với người xưa
Để ôm ấp và tha thiết.
Nụ hoa xuân tàn phai sắc hương
Sau những mối tình
Bỗng ôm hình nằm nghe những rạng vỡ thời gian
Thuở năm tháng nhiều quên lãng.
[ĐK:]
Làm sao ta nối lại tình xưa
Làm sao ta níu được thời gian
Nước mắt cũng không nguôi ngoai lỗi lầm
Hối tiếc cũng không đưa người về với ta.