Hỡi anh, đất Quảng ra thi
Thấy em, là em gái Huế
Chân đi, răng không đành.
Em là gái Huế nội thành
Chiều nghiêng che nón
Dập vành, là vành bài thơ.
Quen chi, quen chi
Mà anh đứng, anh chờ
Để em mắc cỡ, thẹn thùng
Ôi chao là thẹn thùng.
Theo em chi rứa mà ngại ngùng
Trường Tiền bao nhịp
Cho chùn, là chùn bước chân.
[ĐK:]
Hỡi anh, người trai xứ Quảng
Còn em, gái Huế kinh thành
Tình duyên ai biết răng đành
Ơn Cha, nghĩa Mẹ, em còn đè nặng trên vai.
Ngày mai, trống đánh trường thi
Thương em thi anh gắng
Quên đi, quên đi hôm này
Dùi mài kinh sử là một ngày
Mẹ anh nước mắt chảy dài mừng vinh quy.
Hỡi anh, đất Quảng xa kia
Thấy em, là em gái Huế
Chân đi, chân đi không đành
Cho dù duyên ấy chưa thành
Lòng em ghi nhớ
Chân tình, là tình nơi anh.
Mưa khuya, mưa khuya
Thành phố Huế xa mờ
Buồn ơi