Chiều mưa ngồi bên phím đàn
Buồn rơi mùa thu võ vàng
Chiếc lá thu phai
Gió cuốn mưa bay rớt xuống trên tay
Người đi về nơi cuối trời
Để riêng mình em rã rời
Nuối tiếc trong em bao nhiêu kỷ niệm lời hát chơi vơi
Màn đêm rồi rơi xuống dần
Đèn khuya dường như khóc thầm
Bàn tay tìm ai trong đêm hoang lạnh bao thương nhớ khôn nguôi
Để môi tìm môi ngỡ ngàng
Tình như lạc trên phím đàn
Giờ đây chỉ còn nước mắt em rơi lệ chứa chan
Gọi anh từng đêm nhớ người
Gọi em ngàn năm đứng đợi
Chiếc lá thu phai,
Gió cuốn mưa bay rớt xuống trên tay
Chiều mưa ngồi bên phím đàn
Buồn rơi mùa thu võ vàng
Bóng tối cô đơn
Đêm nay một mình chờ gió thu sang