( Thơ Trần Mộng Tú )
Tháng tư nghiêng xuống vai gầy
Em về nhuộm ngọn tóc mây ngập ngừng
Sợi nôn nao sợi phân vân
Sợi xa nhung nhớ sợi gần thiết tha
Sợi bình an sợi can qua
Sợi gần quê cũ sợi xa xứ người
Sợi vui sợi khóc sợi cười
Sợi đêm quên ngủ sợi ngày ngại ăn
Sợi đam mê sợi lạnh lùng
Sợi thề cắt vội sợi chùng tay buông
Sợi nào đã ngả màu sương
rơi trên vai những vết thương một thời
sợi nào như tiếng thở dài
rơi trên trang sách gọi đời đã qua
sợi nào đã buộc hai ta
bao năm hương lửa ngỡ là chiêm bao
Thôi đừng đem những sợi mây
nhuộm xanh để vớt tháng ngày đã qua
một mai trở lại biển nhà
tóc em mây trắng giăng qua bãi tình.