Tự hào không em! khi mẹ là cô giáo
Ngôi trường của mẹ hiện giữa trong mây
Ở miền xuôi em chẳng thấy điều này
Giờ lên lớp, giọng mẹ vang núi rừng.
Em đi theo mẹ khi ngày vừa nắng mới
Ngày tựu trường mà cứ ngỡ như trong tranh
Bài hát quốc ca bay theo gió theo mây
Cả sân trường nhuộm sắc màu yêu thương.
Quay lại lần cuối
Giờ tan lớp em theo mẹ theo con suối
Đi hái rau rừng về nấu bữa cơm ngon^
Tiếng trống vang hoà ko gian, hoà yêu thương
Tiếng vui đùa hoà cùng dòng suối reo
Có người nói! Trường mẹ nơi bản nghèo
Em lại thấy vui ,thấy trong lành biết bao bạn bè vui đùa
Mẹ bảo em! “ Là Trường của mẹ đấy!”
Là niềm vui của Mẹ là tình yêu trồng người”
Đêm vùng cao những ánh đèn khuya vẫn thức
Giáo án mẹ dạy là hành trang soi sáng tâm hồn em !