CHIỀU ĐÔ THỊ
Tâm tình lắng giữ mùa xa cách
Ánh mắmt người xưa gợi nhớ nhiêu
Chiều trải u buồn lên khắp nẻo
Nắng vàng nhắc nhở chuyện thương yêu
Chiếc én sầu tư tung cánh bay
Gió từ muôn hướng đến nơi đây
Hàng cây lặng ddo1n chiều đô thị
Đại lộ hoàng nằm yên lá rụng đầy
Bài thơ dang dở bên trang giấy
Ý cũng theo tình lớp lớp qua
Nét mực màu xanh chừ bỡ ngỡ
Ngàn sau kỷ niệm có phai nhoà
Khóc ướt chiều hoang lệ chẳng vơi
Thẫn thờ luyến tiếc (giấc mơ xa) thay vì (giấc mộng xa xuôi) trong bài thơ gốc
Bao nhiêu ước vong chìm trong mắt
Biế gởi về ai giữa cuộc đời