Làm một ngọn cây bay lên không trung
Là làn mây đang trôi ung dung
Đợi nắng lên yahh
Thật nhiều điều không cho ta yên vui
Đừng để bị lôi đôi chân xuống đáy Mariana yeah
Đã từng bị vây trong cơn u mê
Từng được nghe câu “Nó không làm được đâu”
Sáng nay thức giấc chợt nghe thấy lòng bồi hồi từ trong ra
Thấy được cuộc đời này còn yêu ta vô cùng
Tốt nhất là nên yêu đời
Ta thường tự ngẫm điều cũ kỹ
Rốt cuộc bao nhiêu là đủ nhỉ
Nhảy nhót giữa đời như lũ khỉ.
Ngày thì kiếm cơm đêm ngủ kỹ.
Lắng nghe cuộc đời đang thủ thỉ
Và luôn giữ kỹ
Không hề đàm phán với lũ quỷ
Dù chỉ là sợi tóc, hay là một góc trong linh hồn
Yêu đời là cách ta sinh tồn
Không cao không ngạo không lowkey yah
Tội gì mà không yêu lấy cuộc đời mình, ta yêu đời lắm
Yêu đời từ khi mà nó còn tối tăm, chưa biết khi nào nó ngời thẳm
Khi mà ta vẫn, vẫn còn chưa biết phải làm sao với cuộc đời mình
Khi mà ta vẫn, vẫn say sưa viết mà biết không ai sẽ thuộc lời mình
yah Khi nó còn là vô bổ
Mấy thằng điên và thô lỗ
Rap tới khi mà khô cổ
Với đứa bạn làm show lỗ
Có mấy thằng bị xô đổ
Bị cơm áo về gô cổ
Khi lời nhạc còn sơ hở và thơ dở
Ngủ dưới bầu trời như người cơ nhỡ
Không chăn không đệm cho niềm mơ thở
Và vẫn luôn yêu đời chưa bao giờ thờ ơ
Yêu đời đôi khi cũng là khá khổ công
Nhưng phải có ngày tàn mới có ngày lá trổ bông
Có khi cơn mơ tơi tả chỗ vá chỗ không
Nhưng mà sau tất cả lòng chưa thành đá tổ ong
Xem mình ngày mai là đồng minh và xem minh hôm qua là đối thủ
Tìm cách mà lấp đầy lòng tin, phải tin mình tin người thì mới đủ
Yêu cả những thứ ta phải là, cảm hứng luôn là đầu mối cũ
Yêu đời đủ nhiều thì nỗi buồn cũng trở nên dễ chịu như gối ngủ
Cúi thấp đầu hơn thấp đầu hơn thấp đầu hơn
Ngày tháng sẽ làm cho tất cả trôi mất màu sơn
Đời không nhiều luyến tiếc trong trời chiều tím biếc
Nói với bản thân không được buông không được buông
Sáng nay lên đồi xem lá liệng xuống gốc chưa
Muốn tắm trong nắng vàng và há miệng uống nước mưa
Nếu không yên lòng thì nép mình dưới bóng cây
Và nhớ luôn yêu đời vì nó chỉ dài mấy lóng tay
Làm một ngọn cây bay lên không trung
Là làn mây đang trôi ung dung
Đợi nắng lên yahh
Thật nhiều điều không cho ta yên vui
Đừng để bị lôi đôi chân xuống đáy Mariana yeah
Đã từng bị vây trong cơn u mê
Từng được nghe câu “Nó không làm được đâu” ngàn lần
Sáng nay thức giấc chợt nghe thấy lòng bồi hồi từ trong ra
Thấy được cuộc đời này còn yêu ta vô bờ
Tốt nhất là nên yêu đời
Tầm tuổi nào cũng có những chông chênh,
Như con thuyền gỗ bị cong vênh,
Chỉ có tự mình uốn nắn
Chưa từng đánh mất đi lòng tin,
Chắt lọc nhiều thông tin,
Nhủ lòng đừng muốn thắng
Cũng đừng sợ thua thì bày keo khác
Một ngày trong đời là một ngày reo hát
Như khi còn bé đem trang vẻ xé mà gấp máy bay
Chẳng mong đợi vì, không ích lợi gì chỉ vì thấy nó hay
Và biết mình may mắn nên thường chắp lấy tay
Cúi mặt nhìn đời, thấy mình là một trong muôn vàn người lao động
Ngước lên nhìn trời, cám ơn đời cho con mắt nhìn trời cao rộng
Để biết mình đã đang và chưa từng lớn lao
Hay trung tâm thế giới
Yêu cả những lần từng đớn đau
Bằng một tâm thế mới
Tiếng đời ngân nga từ trong ta khẽ khàng
Và xin được yêu thương những người đang cạnh mình
Non xanh nước biếc như Phong Nha Kẻ Bàng
Ta đi qua thung lũng như là Phan Mạnh Quỳnh oh
Muốn nằm chơi giữa tảng mây to
Làm nhà dưới hàng cây chò
Ta sẽ lại cùng nhau bày trò
Safe and Sound như là Taylor