Rau đắng mẹ nấu canh
Bữa cơm chiều ngọt sâu trong đáy tim
Mẹ ơi, con nhớ lắm con đò nào,
Trời hừng đông, mẹ tiễn con sang sông,
Câu dặn dò "mau lớn khôn nên người" !
Năm tháng mẹ lẻ loi
Bữa cơm nghèo chỉ chan nước mắt
Từng đêm … ai có biết nỗi buồn sầu...
Vì mẹ thương mẹ nhớ mong cháu con
Mẹ ơi con sẽ về thăm!
Con ... đâu ước chi cao vời,
Lòng cầu mong ...mẹ mãi bình an
Tình quê hương sông nước Cửu Long,
Chảy trong con đến suốt cuộc đời
Con nhớ hoài tình mẹ mênh mông sâu rộng biển Đông.
Lòng con … thương nhớ sao quê nhà,
Vị quê hương ... rau đắng mẹ ơi
Tình thiêng liêng cao quý chẳng phai,
Dù nơi đâu con vẫn nhớ hoài
Rau đắng mà ngọt ngào làm sao, khi mẹ nấu canh.