Đêm nghe tiếng thu về ngoài hiên
Rơi tan tác chiếc lá vàng chiều nghiêng
Chạnh lòng nghe niềm thương nhớ về người xưa
Một mùa thu nhớ nơi em nằm à ơi.
Đêm xưa ánh trăng lả lơi vườn hồng hai bóng chung đôi
Bên nhau đếm lá vàng rơi nhặt từng chiếc lá thu phai
Đêm mơ từng làn mây trắng lấp đầy làm chỗ em nằm
Đêm ru câu thơ bình yên vỗ về thịt da thơm ngát
Nâng niu làn tóc mây bay môi hôn chất ngất men say.
2. Ai đi góp lá vàng mùa thu
Đêm nay đốt chút ân tình mùa cũ
Tàn tro bay về nơi bến xưa quạnh hiu
Tìm mùi hương dấu nơi em nằm à ơi
Đêm nay trăng đã tàn phai tìm về lối cũ mưa bay
Tay gom hết lá vàng rơi ngồi buồn đốt hết thương đau
Mai sau vàng rơi trên lối không còn làm chỗ em nằm
Ai gom hết lá mùa thu chờ người về trong đêm vắng
Trăng khuya một bóng chơi vơi đêm nay đốt lá thu rơi.