Nụ cười nào vang vỡ trên môi
Đem niềm vui rót vào buồn tủi
Sợi tình nào len lén đan lơi
Cho ngày lên khung trời ngập nắng
Giọt lệ nào vương cánh tay măng
Cho người say uống cơn nhọc nhằn
Đoạn trường nào tan trong ánh mắt
Trái tim hàn vết nứt trăm năm
Tình tự lúc nào - nhè nhẹ thấm vào - hoà chung dòng máu
Lòng tự lúc nào - chầm chậm bắt cầu - hò hẹn chốn đâu
Tiếng cười xen lẫn niềm đau
Ước mộng san sớt đổi trao
Bỗng một ngày con tim loạn nhịp xốn xao
Mới hay tình đã buộc vào nhau
Người chợt về trên những long đong
Xoa lòng nhau nỗi đau hoài đọng
Tìm một mùa ngơ ngác thong dong
Cho bình yên gối trên mặn nồng