10 giờ khuya anh vẫn , đứng đây chờ điều gì
Đôi khi chỉ là tin nhắn em nói bận thôi
Thủ Đô vắng dần hơn , gió lạnh hơn , dần cô đơn
Mới thấu rằng yêu hơn, sẽ buồn hơn
Vì anh cứ mãi dại khờ, hờ, để bơ vơ
Là tự anh để anh trong những mong chờ
Tự anh làm đau anh thôi ,nên anh hiểu chứ
Từng giờ trôi cứ êm đềm
Chẳng thấy em , mà vì em đã hứa nên anh vẫn chờ
Chắc chắn rằng em sẽ , tìm anh