Một mình tôi đứng trong đêm
Nghe đời khuya vỡ oà trong nước mắt
Một mình tôi đứng trong đêm
Nghe tối tăm âm thầm nhen le lắt
Một mình tôi đứng trong đêm
Ôm mù sương gieo rắc giấc ban mai
Một mình tôi đứng trong đêm
Nghe tiếng trăng rưng rức khóc khuya dài
Ôi, nỗi đau của ngày
Hạt cát rơi vào, lệ rưng đôi mắt ấy
Có khi nào tôi cháy cả đời em
Một ngọn nến trong đêm
Em dịu dàng như ban mai nơi tăm tối
Em sẽ muôn đời bên tôi sáng một vầng dương
Cuộc đời như giấc mơ trưa
Nghe chiều hôm đếm ngày bên nắng cũ
Tình mình như trăng sáng trong đêm thâu
Em kề bên, tôi nương náu nỗi đau ngày