Tuối thơ qua đưa người đi xa bỏ lại
Thênh thang trên lối mòn
Ngây ngô ơi mắt tròn
Sớm chiều kể chuyện
Ngày xửa ngày xưa
Từng mùa đi qua vẫn còn
Xa xa tia nắng chiều mỏng manh
Vai bên vai bỗng yên lành
Từ độ ấy thơ tôi viết lên
Giấc mơ tuổi xanh
Tôi đặt tên giấc mơ mình
Là một loài hoa rất xinh
Một loài hoa nhuộm tím thân mình
Tím thương nhớ!
Tuổi thơ qua đưa người đi xa
Bỏ lại làng Đo Đo
Từ nơi gió đôi lời to nhỏ
Đàn vẫn còn đó
Nhưng người nghe vắng rồi
Vài trang thơ tô hồng mộng mơ
Vài trang thơ ngắn dài
Từng hơi thở