Mây giăng giăng núi cao, ru hồn thơ lâng lâng giấc mơ
Mình ngồi tựa vào nhau chung bóng thuyền trăng
Mong sao cho lứa đôi như vầng trăng trên cao sáng soi
Hoa lướt trôi theo con thuyền trăng...
Cô đơn ôm bóng trăng, nay mình Em nơi đây nhớ Anh
Lòng hỏi lòng còn thương sao mãi chờ mong
Anh ra đi chốn xa cho vầng trăng cô đơn xé đôi
Nước cuốn trôi hoa rơi tình trăng...
Thuyền Em ôm cô đơn nhớ Anh
Tìm nỗi nhớ bóng trăng ngày xưa
Tình Anh đi mang theo chốn xa biết về phương nào
Lời ngàn năm nay sao cách chia
Tình yêu đó với Em vậy sao
Thuyền trăng xưa đã theo mùa mưa ngâu...
Nỗi đau em hoài mong...
Ánh trăng buồn, lặng thầm đơn côi
Biết khi nào, thuyền về bến mơ?
Đếm giọt sầu một mình bên trăng
Ngàn nổi nhớ xa xăm bóng ai...
Thuyền Em ôm cô đơn nhớ Anh
Tìm nỗi nhớ bóng trăng ngày xưa
Tình Anh đi mang theo chốn xa biết về phương nào
Lời ngàn năm nay sao cách chia
Tình yêu đó với Em vậy sao
Thuyền trăng xưa đã theo mùa mưa ngâu...
Nỗi đau em hoài mong...
Vầng trăng xưa, Nỗi đau em hoài mong...