Nhìn ai trong tranh, bờ vai mong manh.
Héo gầy đêm tuyết rơi giá lạnh.
Hồn sao chơi vơi, lạc nơi xa khơi.
Tâm hồn như muốn được nghỉ ngơi.
Ngoài hiên mưa rơi, sầu dâng nơi nơi. Bao ngày qua đảo điên rả rời .
Chợt thương thân ta, hoài trông phương xa.
Bóng người theo cánh chim vụt qua .
Nàng thơ trong tranh, lệ hoen long lanh.
Phải chăng là chính ta ?
Tình trong u mê, buồn dâng lê thê. Nào có ai, nhớ về.
Đêm trắng ta lạc trong mênh mông bức tranh.
Thời gian trôi rất nhanh
Nương nấu trong bình yên cơn mơ ấm êm.
Phận nữ nhi yếu mềm.
Theo gió tan vào trong cơn mưa tuyết rơi.
Để con tim nghỉ ngơi.
Thôi nhé nỗi buồn đau trong tâm sẽ vơi.
Mọi thứ theo duyên trời.