Dáng thơ hiện lên, trên nền men nét mực loang nhạt dần.
Ngỡ như làn môi căng tràn như hoa mẫu đơn tuyệt trần.
Từ trong tiếng lá cây đàn hương tâm tình như gửi trao.
Nét bút đứng im như bâng khuâng theo về chốn nào.
Mỹ nhân hoạ lên yêu kiều thay nét trời ban duyên thầm.
Mỉm cười trong sáng như nụ hoa hé nở trong sương mai.
Mỹ miều nhan sắc hoa trông mong, phiêu bạt gió mây cho lòng vương...không phai.
ĐK:
Vẫn ngóng trông theo bóng nàn tựa ngày nắng mong mưa.
Khói bếp tan trong nắng chiều dòng sông chốn xa mờ.
Gởi theo tranh vẽ tiếng ru hồn nhiên cho ai say sưa.
Bàn tay hoạ lên nàng thơ như giấc mơ.
Vẫn mãi trông theo bóng nàng, chờ mưa mãi khôn nguôi.
Dưới ánh trăng soi bóng người, ngày đêm hát tuyệt vời.
Càng thêm say đắm bức tranh đẹp như xuân xanh tinh khôi.
Là mắt môi em cười.
Lời 2:
Nét nghiêng đều tay, trên nền men tâm tình mơ về nàng.
Cánh hoa mùa xuân, bên hồ đang nhìn cá bơi từng đàn.
Còn bao chât chứa câu chuyện yêu thêu dệt qua tháng năm.
Bỗng chốc đánh rơi đôi kim khâu khi nàng ghé thăm.
Trước sân trời mưa, khung cửa reo, cây nhẹ lay rì rào.
Làm sao quên bóng dáng người đánh cắp tim ta hôm nào.
Xa dần theo bóng mây non cao, nơi nàng vút theo nét mực vơi không phai.
ĐK:
Vẫn ngóng trông theo bóng nàn tựa ngày nắng mong mưa.
Khói bếp tan trong nắng chiều dòng sông chốn xa mờ.
Gởi theo tranh vẽ tiếng ru hồn nhiên cho ai say sưa.
Bàn tay hoạ lên nàng thơ như giấc mơ.
Vẫn mãi trông theo bóng nàng, chờ mưa mãi khôn nguôi.
Dưới ánh trăng soi bóng người, ngày đêm hát tuyệt vời.
Càng thêm say đắm bức tranh đẹp như xuân xanh tinh khôi.
Là mắt môi em cười.