Có một chiều em bước về phía biển, gió hát lao xao lời chào biển.
Chỉ một cơn sóng cũng xóa nhòa những vết chân in trên bờ cát.
Có chuyện gì em hãy về với biển, vớt con sóng nhẹ nắm đôi tay, cõng buổi chiều trên vai, căng buồm gió thênh thang, nhớ tiếng hát khẽ đưa, từng lời ru em kể về nỗi buồn nghe anh.
Biển cùng thở than, cùng gieo giông tố, bạc đầu sóng vỗ muôn trùng.
Biển ồn ào xô nỗi đau lên bờ xóa điều đã cũ.
Biển là tình anh, mênh mông rộng lớn, ngát xanh ngàn đời.
Chờ người về đây, trời xanh mây trắng, với biển tự tình.
Có một chiều em bước về với biển, giấu hết bão giông vào lòng biển.
Chỉ một cơn sóng cũng xóa nhòa những nỗi đau in trên bờ cát.
Nếu thật buồn em hãy về với biển, hướng đôi mắt về phía xa xăm, có lòng biển bao dung, có vạt nắng mênh mang, có tiếng sóng hát ru bản tình ca muôn thủa, chuyện tình biển nghe anh.
Biển cùng thở than, cùng gieo giông tố, bạc đầu sóng vỗ muôn trùng.
Biển ồn ào xô nỗi đau lên bờ xóa điều đã cũ.
Biển là tình anh, mênh mông rộng lớn, ngát xanh ngàn đời.
Chờ người về đây, trời xanh mây trắng, với biển tự tình.