Anh thường hay rặn hỏi tôi về chuyện quá khứ
Về mối tình trước tại sao tôi buồn tôi chỉ ậm ừ
Cứ bên cạnh nhau/ và âm thầm quan tâm cho tôi khi tôi cần
Gọi rủ cà phê ngắm cảnh hoàng hôn với danh nghĩa 1 người bạn thân
Anh chưa từng 1 lời nào than phiền kể cả khi tôi là người sai
Những dòng reply đôi lần lạnh nhạt nhưng anh lại cứ thích nhắn hoài ầy
Thường hay hỏi tôi/ muốn ăn gì hay muốn đi chơi ở chỗ nào
Cứ diện lí do là ở nhà buồn...rồi cứ thế đưa đón nhau
Tôi chưa từng nghĩ yêu thêm 1 ai từ khi người kia bỏ tôi đi
*** ba lần khóc như 1 đứa con nít trong đêm lệ hoen ướt đôi mi
Từ sáng tới chiều/ không nói chuyện với ai cứ như bị tự kỉ
Tối đến lại lao vào phòng đóng cửa viết vội vài dòng quyển nhật kí
Chàng ngốc còn đợi tôi trước cổng nhà...như mấy lần trước
Anh ta vẫn cầm 1 ly trà sữa và gọi cho tôi cho bằng được
Mỗi ngày 1 lá /thư nho nhỏ xếp lại thành 1 con hạt giấy
Thoáng chốc đã được tận vài trăm con..như muốn tung cánh bay
Quyển nhật kí từ trắng xóa trở thành lấm lem màu
Quyển nhật kí mà tôi đã viết khóc ròng nhiều đêm thâu
Vài lời nhắn gửi đến tương lai tôi ơi đừng âu sầu
Vì đã có anh ở nơi đây rồi...ta sẽ viết cùng nhau ây
Thấm thoát đã 2 năm trôi....anh vẫn cứ thế chờ tôi
Dù cho nhiều lần tôi đã tưởng /anh ấy từ bỏ rồi
Hư
Vẫn dắt đi đây đi đó...chụp hình chung đủ kiểu
Nhưng khi bạn hỏi anh ta là gì...ừ không phải người yêu
Có 1 cảm giác thật lạ....lạ hơn cả loài người này
Có ngọn lữa âm ỉ trong tim...như đang muốn bùng cháy
Thật kì lạ là trong lí trí /dường như đã chấp nhận
Nhưng muốn nói ra được điều mình cần/ khó hơn toán thập phân
Rồi đến 1 ngày không 1 tin nhắn...chỉ còn lời chúc ngủ ngon
Không còn vui buồn tâm sự nhau nghe những dòng mess trao như đứt đoạn
Thấy cũng thật lo /hỏi chuyện gì anh ta chẳng muốn đc giải bày
Chỉ nói em ơi em ngoan em ngủ đi...hẹn em tháng sau ngày này sao ngủ đc
Thế là đúng 1 tháng /kể từ ngày anh ấy hẹn
Lòng bồi hồi thật nhiều cảm xúc /kèm bối rối đan xen
Tôi vội khóc khi thấy trước mặt mình là 1 chiếc nhẫn vàng
Anh đã để dành cũng được 1 tháng...em làm vợ anh nhen