Verse 1
Đêm hôm ấy nó vừa mới trở về sau một chuyến đi công tác
Văn phòng nó phủ kín lấy màu đen nỗi buồn vẫn còn đọng trong mắt
Làm ơn ai chỉ cho nó cái công tắc để linh hồn nó không phải vấn vương
Vùng vẫy tìm cách thoát ra khỏi song sắt chạy tìm nơi để dưỡng lành những chấn thương
Ngoài trời thì mưa đêm nay nó muốn đi khỏi Sài Gòn
Đốt một điếu thuốc chạy đi thật nhanh không còn muốn nhớ về những ngày còn
Rước nhau khi tan ca cô ngồi đằng sau rồi ôm thật chặt
Nơi phố đông người qua thả nhẹ bộn bề giữa dòng đời chật vật
Bao yêu thương về ngày đó sao bây giờ quên mau
Đã từng hứa bên nhau đến suốt đời suốt kiếp nó muốn được hỏi liệu thằng nào đã chứng cho lời thề ở trên cao
Đôi khi nhắm mắt lại là cách để quên đi vô tình làm cho lệ chảy cảm xúc trở nên suy kiệt
Năm tháng dài ở bên cạnh nhau nhưng tại sao bây giờ đây chẳng thể nói lời ly biệt
Nó không chấp nhận rằng nó đã bị lãng quên và đôi khi một vài cái nóc cũng làm cho nó điên sản lên
Đôi tay ngày nào từng nắm giờ rơi vào tay một ai khác
Nỗi buồn đến như con quỷ dữ len lỏi vào tim nó khai thác sự đố kị thất vọng kéo nhau đến chất chồng trên chuyến xe nằm bất động
Ác mộng lại đến nhưng mà thực tại thì cũng có khác gì đâu
Điều gì biến nỗi nhớ thành phiền nó cũng chẳng biết vì sao điều cuối cùng mà nó mong
Xóa kỷ niệm trên điện thoại nhưng liệu có thể xoá bên trong đầu nó không
Melody
Có nơi tiếng yêu chẳng chạm đến.
Em đang vui đùa ai kế bên.
Nỗi đau kéo dài.
Muốn quên đi hiện tại.
Niềm đau sao không phai mờ mau.
Để con tim anh không còn đau nhói.
Trôi qua thời gian vẫn cứ trôi.
Em vui thì vẫn vui thế thôi.
Mỗi anh ôm sầu.
Cố quên đi trong đầu.
Nhưng sao thật quá khó.
Tìm em ở đâu đó.
Verse 2
Dù rằng nó biết cô đã đi nhưng chẳng thể nào để ngừng nhớ
Cặm cụi vào trong những cơn say rồi phải bỏ lại thứ từng mơ
Bất chợt nhận ra bản thân nó không còn quan trọng
Gạt bỏ những thứ nó đang mong bởi vì cô đã bỏ đi khi đôi tay nó dang rộng
Như thế là sao chẳng lẻ nó yêu vẫn chưa đủ
Hay do vô thức phạm lỗi lầm, khiến cô lại đau vết thương cũ
Sống trong niềm đau chẳng tìm nhau nó mong cô được giải thoát
Bước đi lặng thing con đường quen kia giờ đây sao rải rác
Những nỗi buồn phiền ai sẽ đến để lấy đi
Và có đôi lúc nó ước là tai mù mắt điếc để chẳng còn còn thấy gì trở lại cuộc sống hiện tại nó ôm công việc để che lắp sự đơn côi ya
Hoà vào cuộc chơi âm nhạc rượu bia và thuốc lá chỉ khiến cho nó cô độc hơn thôi
Và rồi nó muốn linh hồn được tự do không phải tự giam trong những ngày tháng đó
Moi mốc tất cả nghiệt ngã bấy lâu nay chạy đi tìm một nơi tự tay mai táng nó
Dần dần đã thích nghi một buổi sáng được đồng hồ đánh thức
Không còn những ưu tư hay phiền lo, không còn ai để nó sợ đánh mất
Cảm nhận cuộc sống với những chiều không gian lắng nghe radio phát ra từ đâu đó
Hạnh phúc là khi biết chấp nhận sai lầm
Xin lỗi vì những lần cau có
Cảm ơn thanh xuân mà cô đã ở bên để lại những khoảnh khắc thật đẹp trong linh hồn
Một mai đây nếu như phải lở quên chỉ vì trái tym nó cũng cần phải sinh tồn
Em giờ không còn gánh nặng anh cũng hạ bớt âu lo
Gặp được nhau khi trái tym lành lặn nhưng lại không giành tặng cơ hội để cả hai khâu cho
Melody
Có nơi tiếng yêu chẳng chạm đến.
Em đang vui đùa ai kế bên.
Nỗi đau kéo dài.
Muốn quên đi hiện tại.
Niềm đau sao không phai mờ mau.
Để con tim anh không còn đau nhói.
Trôi qua thời gian vẫn cứ trôi.
Em vui thì vẫn vui thế thôi.
Mỗi anh ôm sầu.
Cố quên đi trong đầu.
Nhưng sao thật quá khó.
Tìm em ở đâu đó.