Tháng 10 là anh, tháng 10 là anh thuở ấy
Lại chơi vơi trên bước đường đời
Bầu trời xám xịt những cơn mưa tới
Hơi thuốc phất phới trong làn sương rơi
10 năm trôi qua như 1 hồi ức
Tất cả giờ lại quay về với điểm bắt đầu
Tự nhủ rằng không sao đâu
Là lời nói dối mặn đắng, nước mắt hai hàng
Bình yên có lẽ là nơi dừng chân sau cuối để ta tìm lại tất cả hành trang
Thanh xuân của anh mang theo bằng những thất bại
Đã phải gồng mình đi qua bão giông cuộc đời
Mọi thứ xảy ra khiến anh không kịp trở mình
Khóc than với trời là do tấm thân nhỏ bé
Gào thét giữ đời sao không ban mình 1 tia nắng mới
Trở mình 1 lần tốt lại đuổi xe
Hào quang trở về ngẩng đầu hiên ngang bước về mái ấm
Cuộc đời là 1 hành trình dấn thân
Có khi thăng hoa, có khi trầm xuống
Có khi được cười và khi ta khóc
Cầu trời khấn Phật hãy ban cho con lá bài hộ thân
Để con tự tin chiến thắng trên mọi mặt trận
Để có sức mạnh đánh được trăm lần
Vạn vật trên đời đều có 1 nơi dừng chân
Bản thân sinh ra định luật đã ban cho ta nơi mình định sẵn
Chỉ là điểm đích sau cùng mình dừng đúng nơi
Cuộc đời rất ngắn, tuổi trẻ thì ít
Sinh mệnh hữu hạn chỉ biết tích cực trong đống tiêu cực
Hãy dùng sức mạnh tình cảm xây dựng ước mơ trở thành hiện thực
Việc mình làm đường mình đi
Bớt ngó đông tây chuyên tâm xây dựng tương lai
Đường tròn vô tri còn có trọng tâm
Con người nhân đức lại không xác định được 1 nhân phẩm
Anh vẫn mãi là thằng nhóc lang thang đi tìm chiếc bóng của chính mình
Đi khắp nẻo đường tìm nơi yên bình
Ngồi trên sofa tận hưởng ly trà ngắm ánh hoàng hôn
Ước gì giây phút mà anh tưởng chừng như mình có thể nhấc máy gọi 1 cuộc phôn x2
Em à x2
Anh đã dành phần lớn quãng đời về sau tiếc nuối, sợ rằng trái tim yếu đuối
Không còn kiên cường trước những giông tố, phố xá đèn thị cũng đã lên đèn
Anh không thể mãi là 1 thằng bé chân không mang giày chạy khắp thế gian x3