Làm gì có ai thương em,
Mà lại băng qua màn sương đêm
Bởi vì không muốn nhìn em khóc
Và anh thấy nhớ mùi hương quen
Có 1 nhành hoa cài trên tóc
Làm anh say đắm cả rừng cây
Nên là ngày không còn thương nhóc
Là khi thế giới này ngừng quay
Nhưng rồi em lại đi mất
không phải duy nhất
như 1 thói quen, anh lại đem kỷ niệm đi cất
và anh cũng không bất ngờ,dù về sau hay từ trước giờ
thì mọi thứ vẫn cứ trôi qua như là giấc mơ,
như chưa từng là nàng thơ